"Điểm giữa" của bàn cân cuộc sống và đam mê

Đăng bởi huỳnh hùng vào lúc 29/11/2018

Thuở ấy, tôi thường có thói quen cùng cậu bạn thân rời khỏi nhà vào những buổi chiều. Điều đặc biệt nằm ở chỗ, mặc cho tôi cố gắng thế nào vẫn bị mẹ tìm đến tận sân bóng chuyền. Nhưng dù vậy, thói quen đó tôi vẫn không tài nào bỏ được. Liệu có phải tôi đã say mê nó rồi không ?

Đến bây giờ, hơn một thập kỷ đã trôi qua, khi bước chân vào Sài Gòn, tôi đã có thêm vài người bạn mới, vắt vai thêm vài mối tình, nhưng thứ cho tôi cảm xúc nhiều nhất, không từ bỏ được đó chính là thói quen đến sân bóng mỗi buổi chiều thuở nhỏ đó. Tôi không chắc sau này có còn giữ thói quen đó nữa hay không ? Tôi đã say mê bóng chuyền trong một thời gian đủ dài để có không thể thay thế bằng một điều gì đó.

Khi tuổi trẻ qua đi, trưởng thành đã vô tình lấy rất nhiều những cảm xúc để thay vào đó là những hổn độn của cuộc sống. Có những lúc tưởng chừng như cuộc sống này đã xô ngã tôi và lúc đó đam mê chính là thứ duy nhất tôi có thể bấu víu để mà đứng dậy.

Ai rồi cũng có lúc mong mọi thứ được ổn định để tránh những rủi ro vô tình ập tới. Một công việc tốt, cố gắng để mong lên được trưởng phòng, dám đốc...hay chút đỉnh tiền dư giả lúc về già. Đó là những suy nghĩ chung của những sinh viên sắp trường. Đam mê thường bắt đầu lụi tàn từ đó.

Đam mê một thứ gì đó chính là “điểm giữa” của bàn cân cuộc sống. Những lúc khó khăn trong công việc, hay cuộc sống hôn nhân ,gia đình, thứ cần thiết nhất ở thời điểm ấy lại chính là đam mê. Với tôi là bóng chuyền...

Giờ đây, tôi vẫn hay đến sân bóng chuyền mỗi buổi chiều khi tan làm. Tôi vẫn luôn giữ thói quen ấy, chứng tỏ một điều tôi luôn yêu bóng chuyền nhiều như thế nào !

Những thứ tôi thích nhất ở Sài gòn hóa ra lại chẳng liên quan gì đến nơi này.

VIẾT BÌNH LUẬN CỦA BẠN:
popup

Số lượng:

Tổng tiền:

Xin chào
close nav